Vũ Duy Chu
( Sưu tầm & Sáng tác)
CHẲNG ĂN THUA ĐẾCH GÌ ĐÂU…
Tôi gọi điện thoại cho ông bạn Nhà thơ kiêm nhà báo X:
- Ông đọc bài viết về ông Đoàn Văn Vươn ở Tiên Lãng Hải Phòng của Nhà văn V chưa? Săc sảo, chính xác, đầy trách nhiệm với những người nông dân yếu thế…
Nhà thơ X:
- Úi xời, chẳng ăn thua đếch gì đâu. Chẳng làm đếch gì được mấy ông quan chức ấy đâu. Viết thì cứ viết thôi…Hì… hì
Lần khác, tôi lại gọi điện báo tin:
- Này, ông đọc bài viết rất tuyệt của cụ D - một cựu quan chức rất to của ngành ngoại giao nước ta cảnh báo nguy cơ trong quan hệ của ta với Tàu hiện nay chưa?
Nhà thơ X khịt khịt:
- Tôi chưa đọc… khịt… khịt… Nhưng chẳng ăn thua đếch gì đâu, chẳng làm đếch gì được ai đâu, ông ơi. Máu viết thì cứ viết thôi…khịt… khịt…
Lần khác nữa tôi hỏi:
- Ông biết tin hai đồng nghiệp của ông tác nghiệp ở Văn Giang bị “người ta” nện cho tơi tả chưa?
Nhà thơ X:
- Ăn thua đếch gì đâu, làm được gì ”người ta”…
Tôi đáp:
- Ông nói đúng. Hai đồng nghiệp của ông chưa bị vỡ sọ nên chẳng ăn thua đếch gì… Hi…hi…
Sáng nay người ta xử nhà báo HK. Tôi gọi nhà thơ X hỏi:
- Ông đọc mấy bài phản biện về vụ HK trên các Web S, Y, Z chưa? Toàn bài hay, thấu tình, đạt lý…
Nhà thơ X thủng thẳng:
- Hình như tôi có đọc lướt qua web Y thôi, nhưng không nhớ. Úi xời, máu thì cứ viết, chẳng làm đếch gì được họ đâu. Ăn thua cái đếch gì…
Tôi cãi:
- Một trang web cá nhân mỗi ngày có hàng nghìn, hàng chục nghìn người truy cập với hàng trăm hàng nghìn ý kiến phản hồi, thì những bài viết trên đó phải có sức thu hút sự quan tâm của xã hội như thế nào chứ ông?
Đáp:
- Úi xời, quan tâm quan teo cũng chẳng làm đếch gì được họ đâu… khịt… khịt…
Tôi bảo:
- Giờ thì tôi hiểu tại sao ông phải tự đóng trang web “Chùa Bà Đanh” của ông lại rồi!
Nhà thơ X liền hỏi lại:
- Ông bảo sao? Khịt…khịt…
Tôi bảo:
- Vì web của ông toàn bài viết ăn thua đếch… Cả tuần chẳng có ma nào đọc. Ai lỡ vào trang web của ông đều phải…khịt… khịt… khịt…
Hí….hí….
Sài Gòn, 12.10.2012
VDC
( Còn tiếp)