Luật sư Nguyễn Minh Tâm
Tôi biết ông tâm huyết
Với chuyện của đất trời
Nỗi niềm ông đau đáu
Với giang sơn, con người.
Đã nhiều đêm không ngủ
Mặt ông sạm mối lo
Dòng sông dài hun hút
Biết là đâu bến bờ
Thấy quanh ông trống vắng
Chỉ có bạn thưở xưa
Đã cùng ông chia sẻ
Những sớm nắng chiều mưa.
Chỉ thế thôi, chưa đủ
Nên lực bất tòng tâm
Những điều ông khao khát
Sẽ chìm trong âm thầm.
Thương ông nên tôi viết
Mấy vần thơ thật lòng
Dẫu lòng tôi đã biết
Thơ loãng vào mênh mông.
Rồi ngày mai thế sự
Chẳng biết sẽ thế nào
Ta thành người lữ thứ
Sẽ lang thang về đâu
Luật sư Nguyễn Minh Tâm