.
Nguyễn Tường Thụy
Thơ vui tặng nhà văn Trần Nhương, tác giả truyện ngắn Cơm bụi châm com
Một lần Cơm Bụi Chấm Com*
Mà hồn thi sĩ vẫn còn đâu đâu
Cái hôm cởi áo cho nhau
Rồi đem điện thoại vùi sâu đáy hồ
Ra về còn ngỡ trong mơ
Thi Nhân ngớ ngẩn đến giờ chưa thôi.
Quán ăn “hai đứa” cùng ngồi
Càng năng trốn vợ đi mời cơm trưa
Cháu gì mà mắt đong đưa
Chú nào chẳng chết mà chưa hóa liều?
Tuổi đời Cơm Bụi bao nhiêu
Thi Nhân gấp mấy mà điêu đứng tình
Em là con gái đồng trinh
Sợi oan nào lại buộc mình đi Tây
Hẹn nhau “rồi sẽ có ngày”
Để anh ủ dột mặt mày ngóng trông
Hay em đã có con bồng
Đành cam chịu phận má hồng bạc duyên?
Cũng nhờ buổi ấy mà nên
Giả vờ điện thoại hết tiền, mượn nhau
Cũng nhờ mưa nhẹ, hạt mau
Đem ô cho mượn (làm cầu đấy thôi)
Chiếc ô giờ ở đâu rồi
Có theo em đến chân trời mù xa?
Cuộc tình sét đánh mau qua
Mình mòn mỏi, liệu người ta mỏi mòn?
Qua bao nhiêu cuộc méo tròn
Thi Nhân Chấm Nét* vẫn còn lao đao
Phải chăng duyên tự kiếp nào
Nên hương vị mới ngọt ngào hơn xưa
Bây giờ ai ước trời mưa
Và ai nữa ước em chưa lấy chồng
Hỡi ôi một phút mặn nồng
Còn hai điện thoại thì cùng chôn sâu
Khác chi trai gái nhảy cầu
Nhớ em số máy tìm đâu bây giờ.
Giá đừng đổi cách xưng hô
Giá đừng hò hẹn bây giờ, mai sau
Giá trời đừng bắt gặp nhau
Giá đừng ai rắc nỗi sầu cho ai.
Đường lên Đại Lải thành dài
Đường sang Đức Quốc, chuyến bay chối từ.
.
TƯỜNG THỤY