Huỳnh Văn Úc
Ông Mộc khánh thành nhà thờ họ. Họ Lê của ông là họ lớn trong làng, nhiều người đỗ đạt, số người có thêm phần đệm đứng trước tên là GS. TS không thể đếm hết bằng số ngón trên hai bàn tay. Vì thế nhà thờ họ Lê của ông cũng được xây dựng vào loại bề thế trong làng. Tuy xây chỉ một tầng, ba gian, hai chái, mái đầu đao, nền cao, cột tròn đổ bê tông cốt sắt bên ngoài sơn giả gỗ, lợp ngói âm dương nhưng ngôi nhà thờ họ đã nổi bật lên giữa chốn làng quê như một điểm nhấn giữa những khối nhà vuông vức xây hai hay ba tầng theo một công thức kiến trúc đơn điệu. Nhà thờ họ xây xong đã gần ba tuần lễ nhưng hôm nay mới chọn được ngày lành tháng tốt mời thầy về làm lễ yên vị các bát hương đặt trên bệ thờ gia tiên tiền tổ. Thầy ngoài bốn mươi tuổi, mặc bộ quần áo nâu, đậm người, mặt vuông chữ điền, lông mày rậm, mắt xếch và sáng, môi dày, giọng nói sang sảng. Thầy đến từ sáng sớm, mọi thứ hương hoa lễ vật đã bày biện xong, con cháu trong nhà đã tề tựu đầy đủ và thầy bắt đầu hành lễ.
Đèn đã thắp, hương đã châm. Thầy gióng bảy hồi chuông, ba hồi mõ, trịnh trọng chắp tay đưa lên ngang trán, dặng hắng một cái rồi bắt đầu khấn:
- Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam
Đệ lục thập thất niên, thập nguyệt, thập tam nhật.
Hải Dương tỉnh, Gia Lộc huyện, làng Rỗ.
Trước bàn thờ hương đăng đèn nến, chè rượu hoa quả trầu cau, thịt gà thịt lợn, xôi và bánh trái, kim ngân vàng mã cùng các thứ cung trần bạc tế, tín chủ con là Lê Hữu Mộc cung thừa phụ mẫu cập chư thúc mệnh, hiệp dữ bào đệ, tỷ muội, nội ngoại, tử tôn hôn tế, đẳng đồng gia gia kính bái.
Quay sang mọi người thầy nói:
- Mọi người vào lạy đi. Lạy bốn lạy. Bốn lạy tượng trưng cho tứ thân phụ mẫu, bốn phương đông tây nam bắc và tứ tượng Thái Dương, Thiếu Dương, Thái Âm, Thiếu Âm, hồn ở trên trời, phách vía dưới đất. Lạy đi.
Mọi người trong nhà bước vào hai chiếc chiếu hoa trải trước bàn thờ sì sụp lạy. Khi mọi người lạy gần xong đang chuẩn bị đứng dậy bước ra khỏi chiếu thì bỗng điện thoại di động để trong túi quần thầy đổ chuông và vang lên khúc nhạc chờ:
Tình cho không biếu không
Ân tình ai cũng cho được nhiều
Tình cho không biếu không
Chớ nên mua bán tình yêu
Đây là một đoạn trong bài hát L’amour c’est pour rien của tác giả Enrico Macias, lời Việt của Phạm Duy lấy tựa đề là Tình cho không. Thầy sành điệu thật! Sành điệu và tỉnh bơ, thầy móc điện thoại áp vào tai:
- Alô! Ai gọi đấy? Thằng Hồng đấy phải không? Tao đang bận. Giá cả hỏi mẹ mày. Nhé!
Rồi thầy tắt máy. Thằng Hồng là con trai cả của thầy. Nhà thầy ở gần Chợ Cuối, trước hiên nhà có bày bán đồ sành sứ. Chắc là thằng bé muốn hỏi thầy về chuyện hàng họ gì đó. Thầy tiếp tục công việc của mình.
- Thiên chi hữu nhật nguyệt/Quang chiếu thập phương. Nhân chi hữu tổ tông/Lưu thủy vạn tuế. Từ đường hương hỏa/Cầu linh đường dĩ lai lâm. Hương khí đan thành/Bằng tử tôn chi chiếu giám. Phàm tâm cẩm bạch/Tuệ nhãn điêu quan.
Lầm rầm khấn đến đây thì điện thoại của thầy lại đổ chuông. Rồi nhạc chờ Tình cho không. Thầy cáu lắm. Bất cần hỏi ai gọi ở đầu bên kia thầy giận dữ thét vào điện thoại:
- Lại gọi. Mày không biết là tao đang bận à? Thằng chết tiệt. Đéo làm ăn gì được với mày!
Tắt xong điện thoại thầy làm động tác khóa máy. Cho mày tịt! Nhé! Đến bây giờ thầy mới nhớ ra là khi đứng trước bàn thờ của gia chủ điện thoại của thầy cần phải khóa lại.